Cảm giác thật dễ chịu! Không biết mùa thu về đến đâu rồi nhưng những cơn gió lùa về xua tan đi cái nắng oi ả làm cho lòng người như nhẹ nhàng đi. Tháng 8! Những kỷ niệm xưa lại ùa về…ta lại nhớ em. Tháng 8! Tháng mưa bão miền Trung cũng bắt đầu. Những cơn bão đến và đi thật bất ngờ chẳng ai biết trước được. Nó đi qua và cuốn phăng tất cả chỉ để lại những tiếc nuối trong lòng người. Sẽ là "trời trong xanh nước trong xanh" nhưng liệu lòng người có trong lành sau bão?! Rồi thời gian sẽ làm lành những vết thương, nhưng còn để lại những vết thẹo mà mỗi khi nhìn thấy nó ta lại nao nao… Thấp thoáng đâu đó anh vẫn nhìn thấy em, trong mỗi hình dung, trong mỗi suy tư, trong mỗi khát khao… Đã có một thời, đã có một thời ta yêu nhau em nhĩ!
Anh có biết chiều nay nhiều lá rụng
Xơ xác hàng cây lạnh lẽo phố phường
Đường xa mãi miết cánh chim nghiêng
Mây và gió thênh thang trên lối cỏ
Anh có biết phía sau anh là nỗi nhớ
Đã bao ngày thổn thức trái tim em
Bão chợt về xáo động khoảng trời êm
Như anh đến cho hồn em chợt thức
Cơn bão đến rồi ra đi không hẹn trước
Gửi lại trời thu trong đến nao lòng
Anh cũng đến và ra đi như thế
Buồn thương vương vấn mãi trong em
(Ta cùng đến và ra đi như thế
Buồn thương vương vấn mãi trong nhau!)
(St)